Một ngày ở trọ
(Hỏi người quy ẩn nơi đâu? Dạ thưa: trăng đã úa màu vì đêm...)
Một ngày ở trọ
Sáng
Đi theo sương sớm ra vườn
Hái dăm đóa cúc dành hương uống trà
Nhặt tiếng chim giữa ngàn hoa
Nhốt vào đáy chén lời xa biệt nào
Thì thầm lá gió trên cao
Vàng, xanh kia cũng hư hao dấu người
Trong ngần lục diệp non tươi
Vọng âm tiếng khóc, câu cười xa xăm ...
Trưa
Tay ai nắn giọt cổ cầm
Mười lăm năm lắng trong âm vực này
Đàn trầm giữa vết son phai
Bóng thời gian cứ ngả dài qua song
Tay hoa nước mắt đổ dòng
Tiếng gà trưa lẫn vào trong tiếng buồn
Lòng kia như nước bỏ nguồn
Mà tôi lả khúc tơ buông bến tình...
Chiều
Hỏi mây qua ngõ nhà mình
Về đâu? Để dáng, để hình phôi thai
Thềm rêu chiếc bóng in dài
Thầm nghe tiếng gọi tàn phai xuống đời
Đã vàng ươm một góc trời
Lá theo mùa rụng bời bời trong nhau
Chiều ơi! Ủ kín lòng đau
Tóc phai xanh, với một ngày dần qua...
Đêm
Treo trên cao một cánh tà
Vầng trăng - em - thuở thướt tha vai gầy...
Thiên đường đây, địa ngục đây
An nhiên tôi gọi cõi này: quê hương.
H.MAN
Nguồn tin: Báo Quảng Nam